Cô là ngôi sao mới trong ngành cảnh sát, lòng nhiệt huyết sục sôi muốn theo đuổi con đường chính nghĩa. Một lần tình cờ gặp nhau ngoài ý muốn, cuộc đời hai người như đã định dây dưa không thể dứt. Anh có thể áo mũ chỉnh tề nói yêu cô, nhưng cũng có thể không bằng cầm thú chiếm đoạt cô, cô kháng cự thì bị anh hung ác trả thù thẳng tay.
Khi tôi tra hỏi thì vợ tôi hoảng khi tin nhắn được phục hồi cho nên vợ tôi khai hết. Vợ tôi đã nhiều lần hẹn gặp người yêu cũ thời học sinh và một lần vào nhà nghỉ(vợ tôi thề sống chết là chỉ vào nói chuyện chứ không làm gì khó tin quá) một lần đi uống nước
V?̀ tô? quá yêu chồng. 5 năm chung sống, có vớ? nhau 2 mặt con nhưng những g?̀ mà ch?̣ Thanh Ma? nhận được từ chồng là một từ: Vô t?̀nh. Và anh th?̀ đã quá quen vớ? v?ệc có một cô vợ buộc phả? yêu thương, phục vụ chồng con vô đ?ều k?ện. Mặc cho ch?̣ mớ? s?nh con
Nội quy lao động là văn bản do người sử dụng lao động ban hành quy định về những yêu cầu được đặt ra đối với người lao động trong việc tuân thủ Lao động nam đang đóng BHXH khi vợ sinh con được nghỉ việc hưởng chế độ thai sản như sau: Trang phục nơi công
Văn bản này được công chứng theo yêu cầu của vợ chồng hoặc theo quy định của pháp luật. 3. Trong trường hợp vợ, chồng có yêu cầu thì Tòa án giải quyết việc chia tài sản chung của vợ chồng theo quy định tại Điều 59 của Luật này. Điều 39.
uED2. Tại một khu vườn nhỏ phía sau ngôi trường bị bỏ hoang, nơi đây không sạch sẽ cho lắm, dưới chân thì đầy những cọng cỏ tua rua, cao ngang đến chân, liên tục cứa vào chân gây cho người ta cảm giác khó Ngay lúc này, một cô gái trong bộ đồ dự tiệc vô cùng sang trọng, gương mặt được trang điểm tinh xảo vô cùng hoàn mĩ bước vào. Thế nhưng lời nói thốt ra từ miệng lại khác một trời một vực với cái bộ dáng xinh đẹp ấy. “Lăng Tuệ, mày kêu tao ra đây là có chuyện gì.” Cô ta đứng trước cánh cửa nhỏ trước khu vườn, đôi chân trắng muốt liên tục cạ vào nhau vì ngứa. Tự dưng lại liên lạc, hơn nữa còn đến cái nơi khỉ ho cò gáy này nữa. Lúc này, bên trong góc khuất, một cô gái khác xuất hiện trong chiếc áo phông trắng cùng chiếc quần dài thô sơ. Cô gái ấy từ từ đi lại gần, nở một nụ cười tươi mà nhìn. “Chào Lăng Nhược, à mà không đúng, giờ em họ Trương rồi nhỉ, Trương Khả Di?” Nơi đây không hề có ánh đèn nào, hai người chỉ có thể nương nhờ ánh sáng bầu trời đêm mà lặng lẽ nhìn nhau. Trương Khả Di càng nhìn cô càng tức, bởi vì hai người có gương mặt tương đối giống nhau. “Chị kêu tôi ra đây có chuyện gì?” Cô ta bắt đầu gằn giọng lên. Mặt Lăng Tuệ không biến sắc, vẫn nở nụ cười. “Cha qua đời cách đây hai tuần rồi đấy.” “Thì sao? Ông ta không có nuôi tôi.” Cô ta vẫn dùng cái thái độ khinh bỉ đó mà nói. Thật ra, vụ việc lão già đó qua đời, cô ta thừa sức biết, bởi vì chính Trương Hùng là người đã thiết kế cái chết này cơ mà. Lăng Tuệ cũng chẳng muốn để cô ta đợi lâu nữa, hai tay bắt đầu vỗ vỗ vài cái. Thế là chưa đầy vài phút sau, một vài tên nam nhân to con xuất hiện. Ánh mắt của Trương Khả Di bắt đầu chuyển sang đề phòng, con khốn này là muốn làm cái gì? “Tôi nói trước, đụng đến tôi là chị không yên đâu.” Lăng Tuệ chỉ nhoẻn miệng nở một nụ cười khinh bỉ, đám thanh niên cũng nhanh chóng giữ chặt tay Trương Khả Di lại, thế là cô ta bắt đầu la lên oai oái không nể nang gì nữa. “Tao cảnh cáo mày, mau buông tao ra.” Lẳng lặng nhìn người con gái trước mặt, đáy mắt cô không chút gợn sóng, khóe miệng cô lúc này đã kéo một nụ cười ranh mãnh. “Chị cũng cảnh cáo em, cẩn thận.” Ngay sau đó Lăng Tuệ liền giật phắt cái ví trong tay Trương Khả Di, lấy ra một tấm thẻ dự tiệc, khẽ đung đưa trước mặt cô ta. “Nghe nói hôm nay em cùng với chồng sắp cưới của mình đi dự tiệc nhỉ, nếu bây giờ chị đi thay em thì sao?” Trương Khả Di trợn mắt nhìn cô, có chút không tin với lời nói. “Mày muốn làm gì?” Lăng Tuệ không nói không rằng, trực tiếp bóp miệng cô ta rồi cho vào một viên thuốc ngủ. Sau đó cô khẽ cười, đôi mắt hạnh cũng chính vì thế mà cong lên. Là một nụ cười đẹp vô cùng, nhưng chất chứa trong đó là nỗi uất hận vô cùng lớn! Cô muốn làm gì à? Đương nhiên là trả thù rồi. Vào năm hai người bảy tuổi, mẹ cô đã dắt Lăng Nhược đi theo một tên đàn ông giàu có rời khỏi nơi đây, mà người đó chính là Trương Hùng. Trước đó, cô đã từng chứng kiến đầy đủ những màn vụng trộm của người đàn bà lẳng lơ này rồi, ha, mẹ cô là ả đàn bà lẳng lơ! Thậm chí nửa đêm thức giấc, còn tận mắt nhìn thấy những giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt đã chai sạn vì làm việc của cha. Khoảnh khắc đó như có vết dao cứa vào tim cô vậy. Từ lúc đó, Lăng Tuệ đã hiểu mẹ cô không còn trên đời này rồi. Ngỡ cứ tưởng mọi việc sẽ kết thúc sau khi bọn họ rời đi, thế nhưng suy cho cùng đều do cô suy nghĩ quá đơn giản. 15 năm sau, ông ta quay trở lại. Ông ta là ai? Là Trương Hùng, chủ tịch tập đoàn Trương thị, là một người vô cùng giàu có. Trong một khoảng thời gian, có một bài báo đã đào mộ ra việc vợ ông ta, tức ả đàn bà lẳng lơ đã từng có chồng trước. Kết quả hại nhiều chi nhánh của ông ta bị công kích, không những vậy cổ phiếu còn liên tục bị rớt giá. Đứng trong tình cảnh như vậy, ông ta liền đến nhà cô mà thương lượng với cha cô, hi vọng ông có thể đứng ra giải thích, mà giải thích cái gì chứ? Là do ông ta chứa chấp người đàn bà lẳng lơ đó, nên mới có ngày hôm nay. Cha cô không chịu, thế là ông ta xuống tay, trực tiếp thuê người giết cha cô. Kế đó ông ta chi tiền cho một tờ báo lớn, viết một bài báo khác đính chính lại thanh danh. Cha cô đã chết, cho dù ông ta có viết đến trăm bài báo đi nữa, cũng sẽ chẳng có ai xác nhận thực hư. Và mọi chuyện đã đi đúng theo chiều hướng ông ta mong muốn, cha cô đã bị người đời sỉ vả, thanh danh, sự nghiệp ông ta bắt đầu đi lên lại. Ngày cha cô mất, kể từ đó, trên thế giới này đã chẳng còn ai quan tâm chăm sóc cho cô nữa, cũng chẳng còn ai rầy la mỗi khi quậy phá, mong đợi mỗi khi về nhà Căn nhà rộng lớn cứ thế hiu quạnh đến đáng Từ giờ phút này, một mình cô chống chọi giữa cái xã hội ác nghiệt
Chương 60 Ngoại truyện 2 HỢP TÁC ĐÁNH GỤC BỐ!Một năm người hầu trong biệt thự thật có chút không hiểu, sau khi sinh con, đáng lẽ thiếu gia phải trở nên vui vẻ vì đứa con của mình chào đời, thế nhưng dạo gần đây gương mặt ngài ấy lẫn tính khí đều vô cùng khó khi thiếu phu nhân nằm bên cạnh, gương mặt ấy mới dãn ra đôi chưa đầy vài phút sau, một tiếng khóc vang lên, thiếu phu nhân rời khỏi người của ngài mà chạy hẳn vào ấy, họ cảm nhận được đôi mày trên gương mặt anh tuấn cau đến khi tiểu thiếu gia lớn lên được một chút. Lúc ấy ngài mới có được thời gian ở bên cạnh thiếu phu nhân nhiều là chưa được bao lâu, tiểu thiếu gia đã bò chập chững ra, miệng bi bô vài giây sau, thiếu phu nhân rời khỏi người của ngài mà chạy tới bế tiểu thiếu gia lên, sau đó hai người cùng nhau tiến vào ấy, đôi mày trên gương mặt anh tuấn lại cau chặt hơn, tính khí dường như càng lúc càng khó đến khi tiểu thiếu gia lớn hẳn, lúc ấy tâm tình của ngài đã tốt Mạnh Quỳnh nhìn chằm chằm đứa bé đang ngồi đọc sách trước mặt, gương mặt vô cùng vui vẻ, một tay túm lấy cổ áo lôi lên.“Phó Hàm Quang, con lớn rồi, chuyển qua Biệt Uyển ở cùng với ông bà và anh chị đi.”Chỉ là tiểu thiếu gia không chịu thua, tính khí vô cùng cứng nhắc, bàn tay nhỏ bé gấp quyển sách, đôi mày sắc bén cau, ra vẻ một người đàn ông trưởng thành mà hai tay khoanh lại.“Bố không phải là đang ghen với con đấy chứ?”Phi Nhung ngồi bên cạnh thấy vậy liền phì cười, cô quay qua nhìn Phó Mạnh Quỳnh một lát lại kéo Phó Hàm Quang vào lòng.“Bố làm gì ghen được, con của mẹ đáng yêu như vậy cơ mà.”Lúc ấy, đám người làm nhận ra được, đôi mày của ngài đã kẹp chặt đến mức tưởng chừng không thể dãn ra Hàm Quang nhìn quyển sách một lúc lại quay qua nhìn ông bố của mình.“Bố có thể đừng ấu trĩ như thế được không? Con là con của bố mà bố cũng ghen thì thật không biết nên nói gì.”Sau ngày hôm ấy, nhân viên trong công ty tăng ca, cuộc họp diễn ra liên Hàm Quang trong tay một quyển sách kinh tế chính trị, kể từ hôm đó ngày nào cậu bé cũng theo anh đến tập Quỳnh ngồi vị trí chính giữa của phòng họp, phía bên cạnh cậu bé nhỏ trông bộ vest giống hệt lẳng lặng học thái một người bố hoàn hảo từ đó mới bắt đầu được xây dựng hẳn Quỳnh có chút khó xử nhìn đứa con trai của mình, đây chính là phong thái trước khi anh gặp Phi Nhung , chỉ là sau khi gặp cô, phong thái cao ngạo cũng tự bay biến dường như mọi hình ảnh đều tái hiện chân thật thông qua cậu dù nói gì đi nữa, anh cũng phải tách thằng nhóc này tránh xa mẹ nó, giảm thiểu số lần ở bên cạnh Phi Nhung bé để ý được ánh mắt thì mới ngước lên, đẩy nhẹ gọng kính trên mặt, cây bút cũng theo đó xoay chuyển.“Bố nói đến việc cổ phiếu giảm do tràn dầu ở Châu Phi rồi. Tiếp tục đi, đừng để mọi người chờ.”Nộ khí trên người chủ tịch hôm ấy rất đáng nhân viên không ngừng nghĩ thầm, đúng thật là cùng một đến Biệt Uyển, đứa bé tay vẫn cầm cuốn Lăng Vi lẫn Phó Lăng Kì thấy vậy liền lấy quyển sách ra.“Em mau chơi đi, đừng có mà suốt ngày như ông cụ non thế.”Đứa bé bị giật cuốn sách gương mặt nhăn lại, chưa đầy vài giây một bàn tay to lớn đã áp lên cái đầu nhỏ của cậu mà xoa, lực có chút Mạnh Quỳnh từ trên nhìn xuống dưới, mắt ra hiệu cho hai đứa trẻ.“Bố gửi em ở lại, hai đứa nhớ chăm sóc cho em tốt đấy.”Phó Mạnh Quỳnh như trút được một gánh nặng từ hôm đó, vừa về tới nhà anh liền nhào thẳng vào lòng của Phi Nhung đang nằm trên tay cô dời tầm đặt lên trên gương mặt anh mà vuốt nhẹ.“Hàm Quang đâu rồi?”“Đang thực tập rồi, em đừng có thể lo mãi cho nó được không? Còn anh đang cô đơn đây.”Mạnh Quỳnh vui vẻ, anh bế phắt cô dậy, đạp cánh cửa vào trên nhìn xuống, bàn tay anh từ từ kéo dây váy của cô xuống, gương mặt vô cùng vui Nhung bị hành động này làm cho ngạc nhiên đôi lát nhưng rồi cũng theo là, vài phút sau đó, khi bắt đầu thì...Tiếng đập cửa phòng vang lên, bên ngoài vọng vào tiếng của ba đứa trẻ.“Bố, mau mở cửa, lần nào cũng độc chiếm mẹ như vậy thật là quá quắt.”Phó Lăng Vi và Phó Lăng Kì sau khi nghe xong câu chuyện của em út liền uất ức thay, từ đó quyết tâm thay em trả thù.“Yên tâm, anh chị sẽ giành lại mẹ từ tay bố cho em.”Hết!
Muốn được “yêu” vợ, các ông chồng phải thực hiện đầy đủ các “tiêu chuẩn theo quy định”, điều đó vô tình trở thành một áp lực và gây rạn nứt tình cảm vợ chồng. Muốn “yêu” phải đợi vợ gần 2 tiếng… thoa kem, xịt nước hoa Câu chuyện tưởng chừng chỉ có trên phim này trên thực tế lại là trở ngại có thật của anh Nguyễn Kiên. Mỗi lần nghĩ về chuyện chăn gối vợ chồng, anh đều khốn khổ vì cái tính… cẩn thận, chu đáo thái quá của vợ. Vợ chồng Kiên mới lấy nhau được hơn 4 tháng. Hai vợ chồng còn chưa có con, ở riêng nên đời sống vợ chồng son thực sự rất tuyệt vời. Ai cũng nghĩ giai đoạn này chắc chắn cuộc sống vợ chồng anh phải “viên mãn” lắm. Thế nhưng nghe những gì Kiên tâm sự mới thấy, đúng là “chẳng cái khổ nào giống nhau”. Vì mới cưới nhau nên vợ Kiên luôn muốn hai vợ chồng phải thật mãn nguyện, hạnh phúc khi gần gũi. Cô thường xuyên lên mạng đọc các bí quyết, kinh nghiệm để “chuyện ấy” thăng hoa hơn. Điều đó sẽ là tốt nếu như cô không áp dụng một cách máy móc vào cuộc sống. Đọc nhiều bài viết về cảnh cô vợ lôi thôi, luộm thuộm, người ngợm hôi hám nên Thoa – vợ Kiên sinh ra bị ám ảnh. Bởi thế cô xác định phải thật quyến rũ, gợi cảm mỗi khi vợ chồng chuẩn bị làm… “chuyện ấy”. Chính vì cách nghĩ như vậy mà cuộc sống của vợ chồng Kiên rơi vào tình cảnh, khóc dở mếu dở. Nhiều hôm hai vợ chồng đang trong phòng khách cùng xem một bộ phim lãng mạn. Tới cảnh thân mật, nổi hứng “yêu” vợ nên Kiên gợi ý. Vợ hào hứng nói “đợi em chút xíu” khiến Kiên hí hửng lắm. Anh vào phòng ngủ chờ đợi. Nào ngờ gần 2 tiếng mới thấy vợ từ nhà tắm bước ra với váy sexy, làn da mịn màng và mùi hương thoang thoảng, quyến rũ. Nhưng khổ nỗi, lúc ấy, Kiên chỉ còn cơn buồn ngủ chứ chẳng có hứng thú “yêu đương” gì hết. Điều ấy không chỉ diễn ra một lần, mỗi cuộc “yêu”, trước khi bắt đầu, Thoa phải mất tới hai tiếng đồng hồ tắm rửa, thay váy, bôi kem dưỡng thể, xịt nước hoa… Hơn 4 tháng trời, những tưởng cuộc sống vợ chồng son sẽ là những phút giây thăng hoa, cảm xúc đam mê, mãnh liệt, nào ngờ, với Kiên chỉ là sự chờ đợi, mệt mỏi và mất hứng. “Chuyện ấy” phải đúng lịch Không giống như Kiên, trường hợp của anh Tuấn lại có một nỗi khổ khác. Vợ chồng anh Tuấn lấy nhau đã hơn chục năm, có hai con nhỏ. Hiện tại vợ chồng anh có sự giúp đỡ của bố mẹ cùng chăm sóc hai con. Thế nhưng bản tính của chị Hồng khá chu toàn nên việc nhà hôm nào chị cũng muốn phải tươm tất, sạch sẽ rồi mới… “làm gì thì làm”. Khổ vì vợ đòi chồng phải "đặt lịch" chuyện "yêu" Ảnh minh họa Thực ra anh Tuấn không chê bai gì tính cách tốt đó của vợ cả. Từ ngày cưới đến giờ, “chuyện ấy” của vợ chồng anh khá ổn. Tuy nhiên, khoảng 2 năm trở lại đây, vì bận rộn chuyện con cái, công việc nên tự nhiên chị Hồng lại “thay đổi chiến thuật”. Chị yêu cầu chồng “đặt lịch” rõ ràng. Lí do chị đưa ra là, nhiều hôm mọi việc còn ngổn ngang, chị muốn làm cho xong thì anh lại cứ “nháy mắt, đá chân” gợi ý, không chiều chồng thì sợ chồng giận mà chiều thì chị không thoải mái, cứ bứt rứt trong người do chưa quét dọn xong. “Thực sự, cảm xúc là điều đến tự nhiên, vợ lại bắt đặt lịch như cái máy khiến mình rất khó chịu. Hôm tới ngày hẹn thì mình không có cảm hứng, ngày muốn gần vợ thì vợ lại kêu “phá luật”, thành thử có khi cả tháng trời mình và vợ không làm “chuyện ấy”. Đã vậy cô ấy lại còn ghen tuông cho rằng chán “gái già 2 con” nên mới thế. Thật sự đúng là đau đầu” – anh Tuấn mếu máo chia sẻ. 3 năm vợ yêu kiểu… “khuôn mẫu” Trường hợp của anh Thái lại đến từ việc vợ anh luôn “yêu truyền thống, chuẩn mực”. Nghĩa là trong chuyện chăn gối, lấy nhau hơn 3 năm rồi, lúc nào chị cũng mặc định Yêu trong phòng ngủ, chồng là người chủ động, vợ sẵn sàng đáp ứng. Anh biết vợ là người sống chỉn chu, kín kẽ, cô ấy không sẵn sàng cho những thay đổi quá táo bạo, mới mẻ. Tuy nhiên, một chút đổi gió sẽ làm cho đời sống vợ chồng thú vị hơn nhiều. Ấy vậy mà từ ngày lấy nhau đến giờ, mỗi khi vợ chồng gần gũi, vợ anh cứ như một cái máy, phục dịch theo kiểu “truyền thống”. Anh có gợi ý thay đổi thì chị lại “không, ghê chết đi được”. Vợ vui hay buồn, hài lòng hay còn chưa thực sự thỏa mãn cũng không bao giờ nói. Cứ lên giường là chị im lặng phục vụ chồng khiến anh nhiều khi chán ngán. Có cảm giác vợ chẳng hứng thú gì với mình mà chỉ đáp ứng cho xong việc. Anh muốn vợ thử một chút gì đó khác đi cũng không. Dường như chị sợ anh sẽ đánh giá chị là người không đàng hoàng nên mới như vậy. Hãy nhớ, cảm xúc vẫn là điều cần phải chú trọng tới trong chuyện vợ chồng! Ảnh minh họa “Đã là vợ chồng với nhau mà cô ấy còn sợ những điều vớ vẩn. Vợ tôi không biết rằng chính điều đó lại làm cô ấy đang giảm đi sức hấp dẫn” – anh Thái chia sẻ. Nỗi khổ của những ông chồng kia đều xuất phát từ những quan điểm chưa hợp lí của các bà vợ trong chuyện chăn gối. Phụ nữ càng như vậy càng khiến chồng càng mất hứng trong chuyện tình cảm. Những người vợ cần hiểu rằng, cảm hứng trong chuyện ấy là điều ngẫu nhiên và càng hưng phấn thì mọi chuyện càng lí thú. Nếu lúc nào cũng chăm chăm theo một tiêu chuẩn, một quy định sẽ không còn hấp dẫn nữa. Là một người vợ “thông minh”, hãy khéo léo gác lại mọi chuyện và hòa nhịp cùng cảm giác yêu thương đam mê với chồng. Sự hấp dẫn tỏa ra từ chính bạn và cách tiếp ứng chứ không phải những sự chuẩn bị cầu kì như nước hoa, kem dưỡng thể. Hãy nhớ, cảm xúc vẫn là điều cần phải chú trọng tới trong chuyện vợ chồng! Theo Khám Phá
Chương 57 Hôn lễKhi về nước, Mạnh Quỳnh lê xe đánh thẳng về khu nhà cô đã từng ở. Điều này khiến cô ngây ra giây lát.“Sao chúng ta lại đến đây.”Anh xoa đầu cô đầy cưng chiều.“Đến gặp bố vợ xin cưới.”Đứng trước ngôi mộ đã được dọn dẹp sạch sẽ, anh nắm chặt tay cô nhìn về hướng người đàn ông trên ngôi mộ.“Đời này con sẽ chăm sóc thật tốt cho cô ấy. Xin bố cứ yên tâm.”......Một ngày xuân, trời xanh mây trắng, nắng vàng rực truyền thông nghe tin chạy tới khu thực hiện lễ cưới. Nhưng vừa đến ngoài cửa đã bị chặn lại, canh phòng nghiêm ngặt Quỳnh nhìn đám báo chí thông qua khung cửa kính, dù đang bị chặn nhưng tất cả đều dốc toàn lực để nhìn vào chiếc ghế dài, Lăng Kì đang ngồi trên chiếc ghế mà bấm điện thoại. Cậu bé hôm nay phải đi bên cạnh bố của mình. Mặc dù rất muốn chạy sang phòng mẹ nhưng đều bị ngăn lại, chỉ vì cậu là con bé hậm hực nhìn bố một lúc, sao bố của cậu có thể bình tĩnh như vậy chứ?Nhìn là một chuyện, sâu trong thâm tâm ai đó cũng đang hồi hộp đến phát điên một căn phòng Nhung trong chiếc váy cúp ngực màu hồng nhạt, nửa trên đính đầy những bông hoa khăn voan cùng màu, nửa dưới thêu cầu kì. Chiếc váy tôn lên bờ vai trắng ngần đầy quyến rũ. Vạt váy gấp kiểu, lớp voan cùng len phủ lên một màu hông nhạt đính đầy những viên kim Mạch Hoa cùng Lăng Vi ngồi bên cạnh liên tục tấm tắc khen ngợi.“Mắt nhìn người của con trai ta thật tốt.”Tô Mạch Hoa nhìn cô một lúc, lòng bà dương như nhớ ra điều gì mà thở dài.“Chả trách lúc con rời đi, nó lại điên cuồng tìm kiếm đến nỗi bị thương như vậy.”Bị thương? Phi Nhung nghe xong hơi cau mày quay qua nhìn bà. Mà Tô Mạch Hoa nói xong cũng nhận ra mình lỡ lời mà cười qua loa.“Hôm nay ngày vui hai đứa, nhớ tận hưởng đấy nhé.”Dứt câu bà cũng rời đi, để lại trong lòng cô một dấu chấm cả quá trình diễn ra, gương mặt cô trông không mấy hài lễ long trọng với hầu hết đều là những người quen của Mạnh Quỳnh .Chiếc váy cưới rạng rỡ tiến vào lễ đường, theo sau là hai đứa trẻ đáng yêu đi tay anh nắm chặt tay cô, hai người tay trong tay tiến bước đến nơi, anh đã cầm lấy chiếc micro của anh, giọng mang theo sự vui vẻ và ngọt ngào. Ánh mắt đầy yêu thương ngước nhìn cô.“Vợ à, anh không ngại để em cướp hôn lần nữa đâu.”Quả thật là cô cướp hôn của anh. Nhưng chẳng phải hôm đó, tên nào cũng rất phối hợp sao?Mặt cô đến khúc này là đỏ bừng, dòng suy nghĩ kia cũng theo đó trôi đi. Hôm nay, cô là người phụ nữ hạnh phúc nhất. Bó hoa trên tay cũng run theo sự xúc động gả cho người mình yêu, sống hạnh phúc đến phần đời còn lại. Đây đều là những ước mơ của hầu hết mọi khi lễ cưới xong xuôi, hai người cùng nhau trở về. Hai đứa trẻ lại ở cùng Tô Mạch Hoa và Phó Trung Kì bên Biệt trên giường phủ đầy những cánh hoa, tay cô vẫn cầm chặt bó hoa nhìn anh chằm chằm, ánh mắt sáng lấp ngập ngừng.“Phó Mạnh Quỳnh , em yêu anh...”Mạnh Quỳnh hơi cau mày, anh bước lại gần mà đè cô xuống, bàn tay hư hỏng luồn vào trong vạt áo, bầu không thí thay đổi hẳn.“Gọi là ông xã.”Phi Nhung nở nụ cười, lặp lại theo lời anh.“Ông xã.”Cô liền chủ động nhón lên hôn. Sau một hồi giằng co kéo qua kéo lại, giữa hai người đã không còn một tấc vải. Nhưng ngay khi bắt đầu, bàn tay cô đã chạm vào một vết sẹo dài, cảm giác lồ lộ hiện rõ bên cánh tay trái, ngay lúc này, câu nói ban nãy của Tô Mạch Hoa hiện cuồng tìm kiếm cô đến nỗi bị thương.“Dừng lại!”Anh vừa tiến vào thì đã bị câu nói của cô làm hụt hẫng. Anh hơi cau mày không quá quan tâm nhưng chưa kịp làm gì cô đã cắn mạnh khiến anh ngừng không muốn cũng phải dừng, mặt mày người nào đó ủ rũ thấy nhướn người bật ánh đèn đầu giường, chút ánh sáng màu vàng của ánh đèn hiện rõ. Giờ phút này cô mới thấy rõ những vết thương in hằn trên bả trước anh đâu hề có những vết thương này.“Cái này ở đâu...?”Cô lên tiếng chất vấn, bàn tay mân mê những vết sẹo. Một xúc cảm nhói trào hơi xoa đầu.“Anh té.”Sắc mặt cô biến đổi đến khó coi, hai mắt cô lại dần đỏ quạnh, vết thương nhiều như thế này, hơn nữa còn in sâu như vậy, chữ té này của anh thật là đang không coi sự quan tâm của cô là gì!Thấy cô như vậy anh lại hoảng loạn đưa tay lau đi vệt nước giờ đây nước mắt cứ chảy, anh thật có chút bối rối, đã tự nhủ sẽ không làm cô khóc vậy mà hết lần này đến lần khác cô khóc đều do mọi chuyện lại thành ra như vậy rồi?
Đêm tân hôn, Chung Diệc Tâm phòng không gối chiếc. Nửa đêm, Trần Hiêu trở về, thái độ lạnh lùng, đưa ra yêu cầu ở riêng với cô. Chung Diệc Tâm còn mặc bộ váy đỏ tươi lúc đi kính rượu, thản nhiên lấy r Domain Liên kết Bài viết liên quan Truyện quy phục vợ yêu Quy Phục Vợ Yêu - Tác giả SươngSương - Để trả thù cho cái chết của cha, Lăng Tuệ đã tìm cách leo lên giường của chồng chưa cưới của đứa em gái "tốt". Đến ngày đám cưới của họ, một tay cô đứng lên vạch mặt bộ mặt giả tạ Xem thêm Chi Tiết Chinh Phục Vợ Yêu Một lần tình cờ gặp nhau ngoài ý muốn, cuộc đời hai người như đã định dây dưa không thể dứt. Anh có thể áo mũ chỉnh tề nói yêu cô, nhưng cũng có thể không bằng cầm thú chiếm đoạt cô, cô kháng cự thì b Xem thêm Chi Tiết Quy Phục Vợ Yêu - Chương 35 Say Quy Phục Vợ Yêu Chương 35 Say Chương trước Chương tiếp Lăng Tuệ rời khỏi Phó Mặc Quân, ánh mắt cô lại lần nữa lướt qua bàn đồ ăn sang trọng. Vừa bước thì một nữ phục vụ bưng một li rượu dừng trước mặ Xem thêm Chi Tiết
quy phục vợ yêu