truyện Xuyên Nhanh: Kí Chủ Nhà Ta Bệnh Không Nhẹ của Tác giả (Nhất Dạ Diễm Vũ), ebook full PRC, ePub full, Mobi full và PDF tạo bởi TTC: Nữ chính có hào quang, nữ phụ có hệ thống phản kích, thế nữ quần chúng chỉ ngồi ăn dưa thôi à?Nữ quần chúng cũng là con gái đấy nhé, vùng dậy cho một thế hệ quần chúng đòi
Nội dung truyện Xuyên Nhanh: Kí Chủ Nhà Ta Bệnh Không Nhẹ Nữ chính có hào quang, nữ phụ có hệ thống phản kích, thế nữ quần chúng chỉ ngồi ăn dưa thôi à? Nữ quần chúng cũng là con gái đấy nhé, vùng dậy cho một thế hệ quần chúng đòi đất diễn!
- Bệnh nhẹ có thể chích ngừa được - có sốt không chích. - Sau chích ngừa nếu sưng đỏ thì chườm mát (dùng khăn sạch, dầy, quấn cục đá bên trong chườm). Chỉ uống thuốc hạ sốt khi sốt hay đau không uống ngừa. Lâu ngày còn sưng mà không đau thì xoa thôi, từ từ tan
Xuyên Nhanh Kí Chủ Nhà Ta Bệnh Không Nhẹ full Truyện Chữ: Trộn Bộ YouTube: https://www
Xuyên Nhanh: Kí Chủ Nhà Ta Bệnh Không Nhẹ Xuyên Nhanh: Kí Chủ Nhà Ta Bệnh Không Nhẹ. Ngôn Tình, Xuyên Không, Hệ Thống, Hài Hước. Cùng chuyên mục. Thập Niên 80 Cô Vợ Trẻ Xinh Đẹp. Ngôn Tình, Trọng Sinh, Hệ Thống, Dị Năng, Hài Hước, Điền Văn, Khác.
yVMC. Sau khi Diêm Túc từ bệnh viện trở về, hắn vẫn luôn trong trạng thái thất tới lúc vào biệt thự, cuối cùng hắn cũng không nhịn được suy tư hỏi trợ lý "Cậu xem, có phải tôi bị trúng tà không?"Theo lẽ thường, nếu một người tùy tiện ôm hắn… không, không cần đến mức ôm, chỉ cần vừa hơi có ý đồ bất chính với thân thể hắn, đã đủ để kẻ đó không thấy nổi mặt trời ngày hôm Khuynh Diễm hết lần này đến lần khác vượt giới hạn, hắn đều không tính toán với chí, khi thân thể cô và hắn tiếp xúc trong thời gian càng dài, tâm hắn sẽ càng mềm nói vai diễn phim truyền hình, dù cô có đòi sao trên trời, hắn cũng nghĩ cách mua về một hành tinh đứng tên chắc chắn là bị trúng tà lý dùng vẻ mặt nghiêm trang hỏi "Ngài muốn nghe lời thật lòng hay giả dối?""Thật." Diêm Túc chọn rất dứt lý chân thành nói "Ngài không trúng tà, mà ngài trúng mũi tên vàng của thần Cupid."Diêm Túc nghi ngờ vài giây, sau đó mới hiểu đây là ám chỉ hắn thích Khuynh sao có thể?Kết luận vô căn cứ!Trừ lương!Trợ lý "…"Tôi dành cả trái tim trả lời ngài, ngài lại nhẫn tâm cắt bát cơm thì đừng trách tôi độc ác!Tiếp chiêu đi!"Giờ đã tra ra người mua chuộc bác sĩ Chu, chúng ta chỉ cần theo dõi Hà Điềm Điềm, dò la tung tích kẻ đứng sau. Không nhất thiết phải chờ Kiều tiểu thư hồi phục trí nhớ nữa."Trợ lý đều đều giọng nói "Dù sao Diêm tổng cũng không thích cô ấy, cứ bỏ mặc cô ấy ở Ánh Dương tự sinh tự diệt là được."Diêm Túc nghe đến đây liền nhíu mày, mơ hồ không đồng ý."Nhốt cô ấy vào phòng, cử đội ngũ vệ sĩ tới canh giữ, đảm bảo cô ấy không thể trốn viện. Bớt làm loạn phiền hà tới ngài."Trợ lý càng nói, cảm giác phản đối dưới đáy lòng Diêm Túc càng nảy lên mãnh hắn mạnh miệng hù dọa sẽ nhốt Khuynh Diễm, nhưng hắn không thật sự muốn mèo nhỏ, nhốt nó vào lồng còn khiến nó khổ sở, huống chi cô là một con người?Ai có thể hạnh phúc khi bị giam cầm trong bốn bức tường chật hẹp?Chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng cô một mình chịu khổ chịu đau, cô độc không người an ủi, là tim hắn liền co thắt lại. "Sau khi mất trí nhớ, Kiều tiểu thư rất dựa dẫm Diêm tổng. Bây giờ trong mắt cô ấy, ngài chính là người thân duy nhất."Trợ lý bình tĩnh phân tích "Diêm tổng bỏ mặc cô ấy, còn bắt nhốt cô ấy, có lẽ cô ấy sẽ làm chuyện dại dột. Nhưng ngài đâu thích Kiều tiểu thư, sống chết của cô ấy chắc cũng đâu ảnh hưởng tới ngài."Khó chịu không? Đau lòng không? Phẫn nộ không?Cho ngài trừ lương tôi này!Diêm Túc liếc mắt nhìn trợ lý, nhiệt độ trong phòng giảm xuống đến cực kỳ rét nói mình không thích Khuynh Diễm, chứ không nói bỏ cô sống chết không ai hắn ở đây, cô tuyệt đối sẽ không chết!Trợ lý nhìn ánh mắt đầy sát khí của Diêm Túc, liền lắc đầu thở dài "Ngài thích Kiều tiểu thư thì cứ tiến tới, sao phải chống chế làm gì? Cô ấy xinh đẹp như vậy, còn sắp về giới giải trí. Ngài mà cứ chần chờ, mất vợ cho xem."Diêm Túc trầm giọng khiển trách "Cô ấy chưa phải vợ tôi, dùng từ nghiêm chỉnh vào."Ăn nói không ra thể thống!Hủy hoại thanh danh cô gái người ta!Trợ lý "…" Bây giờ là thế kỷ hai mươi mốt, nhưng tâm hồn Diêm tổng vẫn đang lơ lửng ở thập niên cổ gái thời nay đều thích được đối phương chủ động cưa cẩm, vung tiền làm rầm làm mà cứ cứng nhắc kiểu này, chắc tới sáu mươi tuổi cũng chưa kết hôn rầu!Diêm Túc tự hỏi chính mình, rốt cuộc hắn có thích Khuynh Diễm không?Cảm giác rung động lần đầu xuất hiện là ở KTV, thời điểm hắn vô tình ngã lên người cô, đáy lòng hắn đã phát ra tiếng thúc giục rất kỳ kêu gọi hắn phải tới gần cô, chạm vào cô, chiếm hữu cô, khiến cô thuộc về hắn!Nhưng hắn vốn là người lý trí, luôn ngăn mình làm theo bản năng bộc phát nhất là về sau, càng tiếp xúc với cô, càng khiến hắn giống như kẻ nghiện không dứt ra đã quen biết cô hơn một năm qua, tại sao trước kia chẳng hề có cảm giác, mà phải chờ gần đây va chạm thân thể với cô, hắn mới sinh ra khao khát bất thường?Chẳng lẽ hắn… là loại đàn ông tồi, thèm muốn làm bậy với thiếu nữ người ta?Diêm Túc suy nghĩ một lúc, liền không chấp nhận được nhân cách tồi của mai phải đặt lịch hẹn bác sĩ tâm lý, xem có biện pháp nào thay đổi con người cặn bã trong hắn không…—Chàng trai trẻ cười tươi rói đến khuôn mặt sắp nở thành đóa hoa cúc, ân cần hỏi "Kiều lão sư, cô thấy kịch bản thế nào? Nếu có chỗ khiến cô không thích, cô cứ nói. Tôi sẽ điều chỉnh đến khi cô hài lòng mới thôi!"Khuynh Diễm đóng tập tài liệu, nhạt giọng bình phẩm "Kịch bản không có vấn đề." Nhưng mi thì có!Đặc biệt là biểu cảm nhiệt tình lố lăng của mi!Vào lần đầu tiên ta đến tìm mi, mi còn rượu chè bê tha, khóc than vợ con phản chờ bị ta đánh một trận, mi mới tỉnh ngộ muốn sống mà hôm nay mi lại vui tươi như biến thành người khác, cư dân mạng còn đang kêu réo mi đáng thương, đúng là sai lầm nghiêm trọng!Nam sinh viên họ Trần… không đúng, hiện tại đã là đạo diễn Trần, ánh mắt nhìn Khuynh Diễm chỉ thiếu điều hóa thành biểu tượng hai đồng đô la, xem cô như cây hái ra hắn đã nghĩ thông suốt rồi, dành cả thanh xuân truy chân ái, cuối cùng chân ái cũng phản bội duy nhất không bao giờ phản bội hắn, chính là tiền!Nhờ sự giúp đỡ của cô, mà bộ phim đầu tay của hắn đã trở thành dự án hỉ nhất là ngay cả tập đoàn Diêm thị cũng tới góp vốn, hóa ra vị đại nhân vật đó mới là kim chủ của cô, chứ không phải Chủ tịch GGG như lời giờ trong lòng hắn, cô chính là quý nhân, là thần tài phát lộc, đương nhiên hắn phải nhiệt tình với cô!"Theo điều kiện trao đổi, tôi giúp anh đoạt lại kịch bản, còn anh đưa tôi một vai diễn." Khuynh Diễm chậm rãi nhắc diễn Trần hắng giọng, quay về biểu cảm nghiêm túc phân tích "Câu chuyện này xoay quanh một nữ tử ngây thơ tiến cung làm phi, trải qua ám hại phân tranh, cuối cùng tính cách biến đổi. Thế cờ xoay chuyển, nàng không chỉ đánh bại hậu cung, mà còn chiếm cả sơn hà của hoàng đế.""Nội dung đề cao nữ quyền, giai đoạn tâm lý của nữ chính sẽ có chuyển biến lớn. Ban đầu là trong sáng ngây thơ, về sau quyết đoán lạnh lùng. Người diễn vai này phải đánh bật được hai thần thái khác biệt."Khuynh Diễm gật đầu "Nghe cũng khá thú vị."Đạo diễn Trần "…" Chỉ thú vị thôi sao?Chẳng phải lúc này cô nên bày tỏ mình sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành vai diễn à?"Kiều lão sư, cô có muốn diễn thử một phân đoạn của nữ chính không? Nếu bây giờ cô chưa sẵn sàng, vậy có thể về nhà tập luyện, chờ hai ngày nữa quay lại thử vai."Khuynh Diễm ngạc nhiên "Tôi không đóng nữ chính."Đạo diễn Trần hơi ngẩn ra, sau đó tự hiểu thấu gật gù "Cũng phải, Kiều lão sư còn đang điều trị tâm lý, vai nữ chính quá áp lực, là tôi suy nghĩ không chu toàn."Hắn lật kịch bản tới một trang khác, đề xuất hỏi "Vậy vai nữ hai thì thế nào? Tần suất lên sóng dàn trải từ đầu đến cuối phim, là tỷ muội thân thiết với nữ chính, có thể giúp cô xây dựng hình tượng tốt trong mắt khán giả."Khuynh Diễm tiếp tục lắc đầu từ chối."Vậy cô... định đóng vai gì?" Đạo diễn Trần hoang Diễm gõ ngón tay xuống bàn, khóe môi nhếch lên nụ cười quyết đoán "Nam phản diện."Đạo diễn Trần "..." Phản diện thì hắn hiểu, nhưng nam phản diện là cái gì!Trùm cuối phim là lão hoàng đế năm mươi tuổi, dù có tìm chuyên viên trang điểm hàng đầu, cũng không hóa trang nổi cho một cô gái trẻ thành ông già ngựa nghe nói sức khỏe tinh thần cô không ổn, có phải bây giờ bệnh tình cô đang tái phát không?
Đạo diễn Trần hít sâu, cố gắng bình tĩnh hỏi rõ ý nghĩ của Khuynh ra cô muốn đóng vai "nữ cải nam trang phản diện", nhưng vì lược bỏ vài từ cho ngắn gọn nên trực tiếp biến thành "nam phản diện".Đạo diễn Trần "..."Lược bỏ kiểu này rất dễ làm người ta đau tim đó cô biết không?!Nhưng thôi, miễn cô không đòi làm lão hoàng đế ngựa giống là được, hắn không dám mong cầu nhiều khi đạt thành thỏa thuận, đạo diễn Trần chợt lẩm bẩm suy tư "Nếu Kiều lão sư không đóng nữ chính, vậy phiền phức tới rồi."Khuynh Diễm thuận miệng hỏi "Phiền phức gì?"Đạo diễn Trần sầu não kể khổ "Quá nhiều nhà đầu tư muốn nhét người vào, tôi chỉ là ma mới, không thể đắc tội ai. Từ chối thì không tiện, mà nhận thì không được bên trọng bên khinh."Vai nữ chính chỉ có một, cũng đâu thể xé ra cho mỗi người diễn chút định viện cớ mình nợ ân tình Khuynh Diễm, đem vai này cho cô, kết quả…Thiếu nữ nhếch môi cười nhạt "Muốn đem tôi làm bia đỡ đạn à?""Khụ khụ, nào có." Đạo diễn Trần chột dạ ho khan, cười hề hề chữa cháy "Kiều lão sư tài mạo song toàn, kỹ thuật diễn xuất có hồn, giới giải trí mấy ai đạt trình độ tốt như cô. Vì vậy tôi mới ưu tiên cô đóng nữ chính chớ!"Lời này mặc dù đúng, nhưng đã là chuyện của quá tại, ai chẳng biết Khuynh Diễm là nghệ sĩ có lượng antifan vô địch trong nước, người tẩy chay cô xếp hàng đủ mấy vòng thành diễn Trần nịnh hót lộ liễu tới mức người ngốc nghe vào cũng biết hắn đang nịnh qua Khuynh Diễm không để ý việc này, cô chỉ hỏi "Trong danh sách diễn viên được đề cử, có ai tên Hà Điềm Điềm không?""Có." Đạo diễn Trần không cần nghĩ đã lập tức đáp "Rất tiềm năng!"Tiềm năng ở đây không phải thực lực diễn xuất tiềm năng, mà là số tiền nhét vào rất tiềm Diễm yên lặng suy nghĩ. Vợ chồng Hà gia vẫn đang mâu thuẫn cãi nhau, chưa thống nhất sẽ lo lót cho Hà Điềm nhưng bên này đã đưa tiền tới, chứng tỏ cô ta còn chỗ dựa Điềm Điềm, chắc chắn có bất thường."Ai chi tiền cho cô ta?" Khuynh Diễm thăm diễn Trần lắc đầu "Tôi cũng không rõ, chỉ biết người đại diện bên công ty giải trí Ngân Quang đem tiền tới."Khuynh Diễm gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn. Ngân Quang là công ty chủ quản của Hà Điềm Điềm, có lẽ cô nên ghé qua đó xem một hiện tại, vẫn còn việc khác cần làm."Tại sao anh nhiệt tình với tôi?" Khuynh Diễm híp mắt "Ai đưa lợi ích cho anh?""Tôi đâu phải loại người tham tiền như thế! Tôi là ngưỡng mộ và biết ơn cô, nên mới dùng cả trái tim đối đãi cô!" Đạo diễn Trần mở to mắt nói dối. Hắn đã hứa với Diêm tổng, tuyệt đối không tiết lộ chuyện ngài ấy nâng đỡ phải qua quýt lừa cô thôi."Vậy sao?" Khuynh Diễm nhạt giọng cười, chậm rãi suy luận "Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo*. Nếu không ai đưa lợi ích, chứng tỏ… anh dòm ngó sắc đẹp tôi, âm mưu lợi dụng thân thể tôi, muốn ép quy tắc ngầm lên tôi."Tưởng ta không biết thủ đoạn giới giải trí của bọn mi sao?Trên ti vi chiếu một đám!Đạo diễn Trần "..." Ngoài bệnh trầm cảm, cô còn mắc hội chứng hoang tưởng bị hại nữa hả?!*Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo Đột nhiên tỏ ra ân cần, không phải phường gian trá thì cũng là đạo diễn Trần đang nhắc bản thân phải bình tĩnh ứng đối, nhưng chợt nhìn thấy Khuynh Diễm xắn tay áo lên, hắn liền không bình tĩnh nổi tượng hôm đó cô đánh tình nhân của vợ hắn chợt quay về trong trí nhớ, khiến sống lưng hắn tức khắc phát lạnh!"Kiều lão sư, cô nghe tôi nói." Đạo diễn Trần nhanh chóng lùi lại, thành khẩn khai báo "Quả thật có một nhà đầu tư đã quyên góp kha khá tới đoàn phim, nhờ cậy tôi chiếu cố cô."Khuynh Diễm không có vẻ gì là bất ngờ, dường như trong lòng cô đã có đáp án, hiện tại chỉ hỏi để xác nhận "Nhà đầu tư nào?""Tôi đã hứa với ngài ấy, sẽ không nói danh tính ngài ấy cho cô..." Đạo diễn Trần biểu lộ khó xử."Được, vậy không cần nói." Khuynh Diễm dễ dàng gật diễn Trần đang định thở phào, thì chợt một tờ giấy được đặt xuống trước mặt hắn, thiếu nữ đối diện nhạt giọng điểm "Viết ra là được."Đạo diễn Trần "..." Còn có thể lách luật thế này sao?!—Gần đây các dự án của tập đoàn đang ở giai đoạn quan trọng, Diêm Túc bận rộn đến tận khuya mới có thể trở về biệt điểm vừa tiến vào phòng ngủ, hắn liền nhìn thấy Khuynh Diễm đang ung dung ngồi trên giường chờ hắn. Diêm Túc cũng không có phản ứng kinh ngạc chấn yên lặng thầm nghĩ, dạo này đầu óc mình càng ngày càng không khỏe rồi. Trước đây chỉ có lúc nằm mơ mới nhìn thấy cô, bây giờ đến lúc tỉnh táo cũng gặp ảo là hôm nay làm việc vất vả quá, nên tinh thần không ổn rửa mặt một cái, sáng mai lại hẹn bác sĩ đến tư vấn sau khi vào phòng tắm vệ sinh thay quần áo xong, lúc trở ra Diêm Túc vẫn thấy Khuynh Diễm đang chống cằm nhìn mắt cô rất chăm chú, bên trong con ngươi tĩnh lặng ẩn chứa ý tứ sâu xa mà hắn không thể diễn giải rõ là, hắn mơ hồ cảm thấy, mình rất được cô nhìn như thế cảnh sắc thế gian đều ảm đạm phai mờ, duy nhất một mình hắn là ánh sáng đặc biệt trong mắt ra khi gặp ảo giác, còn có thể chân thực sắc nét giống ti vi full HD vậy. Diêm Túc bình thản đẩy xe lăn qua giường, định giơ tay quạt tan ảo ảnh về Khuynh Diễm. Nhưng bàn tay lẽ ra nên quạt vào không khí, lại chạm vào nhiệt độ cơ thể ấm nóng của thiếu Túc đứng hình "…"Khuynh Diễm nhìn tiểu ăn vạ lăn qua lộn lại làm mấy trò khó hiểu, có điều cô cũng không thắc mắc, mà còn cảm thấy hắn như vậy rất đáng tại hắn chạm tay vào cô, hẳn là... đang làm nũng đòi ôm?Khi Diêm Túc kịp phản ứng, thì mọi chuyện đã quá muộn, tấm thân trong sạch ngàn vàng của hắn lại lần nữa bị nữ tặc "vấy bẩn"!Khuynh Diễm vô cùng tự nhiên nghiêng người qua ôm hắn, khẽ vuốt vuốt lưng hắn, nhẹ giọng hỏi "Đi làm về khuya thế này, mệt lắm sao?"Diêm Túc dừng động tác, bàn tay đang định đẩy cô đột ngột co nhỏ đã là người thừa kế được gia tộc ấn định, hắn luôn theo đốc thúc phải chăm chỉ học tập, liều mạng làm việc, quản lý sản nghiệp thật gần ba mươi năm, chưa từng có ai hỏi hắn mệt mỏi hay thậm chí, ngay cả bản thân hắn, cũng chưa bao giờ tự hỏi chính mình, có mệt mỏi hay không?Hẳn là…"Không mệt, tôi quen rồi." Diêm Túc lạnh nhạt lắc đầu, nhưng dưới đáy lòng lại mơ hồ có cảm giác tủi như chính mình đã bị uất ức rất nhiều năm, đột nhiên được người xuất hiện an ủi, lẽ ra hắn nên vui mừng, thế mà hắn lại thấy giận dỗi, vì sao cô bỏ mặc một mình hắn chờ lâu đến vậy?Khuynh Diễm chậm rãi nhận định "Anh mệt. Vậy nên anh mới làm nũng đòi tôi ôm."Diêm Túc vốn còn đang mờ mịt rung cảm, nhưng vừa nghe câu này của cô, cơ mặt hắn lập tức nghiêm trọng làm nũng đòi cô ôm khi nào?Rõ ràng cô cưỡng ép ôm tôi, lại còn cáo buộc vô căn cứ!Đừng có vừa ăn cướp vừa la làng!Khuynh Diễm suy luận rất chặt chẽ, lúc nãy tiểu ăn vạ chạm vào cô, là tín hiệu làm nũng muốn ôm giờ hắn lại giãy giụa, chắc chắn là do thẹn thùng, muốn cô ôm hắn chặt hơn!Lang Tinh […] Không, sự thật không phải như Diễm nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Diêm Túc, điềm tĩnh nói "Ôm một lát, sẽ không mệt nữa."Người kia mím môi ương ngạnh "Mệt thì đi nghỉ chứ ôm có tác dụng gì?" Buông hắn ra!Khuynh Diễm nhướng mày. Mệt thì đi nghỉ? hiểu ra tiểu ăn vạ không chỉ muốn ôm, mà hắn còn muốn…
xuyên nhanh kí chủ nhà ta bệnh không nhẹ